Gieo Duyên Phật
Chuông chiều văng vẳng ngân vang
Nghe mà con khóc hai hàng lệ rơi
Bao năm cách biệt phương trời
Xa quê con nhớ mẹ ơi vô cùng
Nhớ ngày mẹ ẳm mẹ hôn
Nhớ cà rau muống nhớ bồn dưa ngâm
Nhớ tiếng đàn khẩy thăng trầm
À ơ mẹ hát vang âm dịu mềm
Nghĩ thôi con thấy buồn thêm
Vì chẳng còn nửa êm đềm hôm xưa
Tha hương con đã bỏ thừa
Những ngày gian khổ nắng mưa bên người
Giờ con buồn lắm mẹ ơi
Nỗi buồn nhớ mẹ rả rời thân con
Mỗi đêm con thắp đèn tròn
Lòng cầu mẹ mãi bên con trọn đời
Để con được gọi mẹ ơi
Khi về còn có những lời mẹ ca
Một mai con sẽ về nhà
Mẹ chờ con nhé mẹ nha đừng buồn..
Chuông chiều văng vẳng ngân vang
Nghe mà con khóc hai hàng lệ rơi
Bao năm cách biệt phương trời
Xa quê con nhớ mẹ ơi vô cùng
Nhớ ngày mẹ ẳm mẹ hôn
Nhớ cà rau muống nhớ bồn dưa ngâm
Nhớ tiếng đàn khẩy thăng trầm
À ơ mẹ hát vang âm dịu mềm
Nghĩ thôi con thấy buồn thêm
Vì chẳng còn nửa êm đềm hôm xưa
Tha hương con đã bỏ thừa
Những ngày gian khổ nắng mưa bên người
Giờ con buồn lắm mẹ ơi
Nỗi buồn nhớ mẹ rả rời thân con
Mỗi đêm con thắp đèn tròn
Lòng cầu mẹ mãi bên con trọn đời
Để con được gọi mẹ ơi
Khi về còn có những lời mẹ ca
Một mai con sẽ về nhà
Mẹ chờ con nhé mẹ nha đừng buồn..
No comments
Post a Comment