XIN DỪNG VIỆC ĂN THỊT CHÓ
Cảm ơn họ...đã cho mẹ được sống
Tới một ngày...con tự biết ăn cơm
Mẹ xin lỗi...mẹ hoàn toàn bất lực
Để con lại...chống chọi với cô đơn.
Mẹ ơi mẹ...sao cơ thể không ấm?
Sao con gọi...mẹ lại chẳng đáp lời
Mẹ dậy đi...con hứa sẽ thay đổi
Ngoan ăn chậm...không để vãi cơm rơi…
Nhà ông chủ...hôm nay đang nấu cỗ
Mẹ dậy đi...mình còn phải trông nhà
Nghe ông bảo...sắp làm món rượu mận
Dậy trông chừng...kẻo chuột bọ nó tha!
Xin hãy từ tâm bất sát, chúng sinh cũng có gia đình, cũng biết khóc, biết đau.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Cảm ơn họ...đã cho mẹ được sống
Tới một ngày...con tự biết ăn cơm
Mẹ xin lỗi...mẹ hoàn toàn bất lực
Để con lại...chống chọi với cô đơn.
Mẹ ơi mẹ...sao cơ thể không ấm?
Sao con gọi...mẹ lại chẳng đáp lời
Mẹ dậy đi...con hứa sẽ thay đổi
Ngoan ăn chậm...không để vãi cơm rơi…
Nhà ông chủ...hôm nay đang nấu cỗ
Mẹ dậy đi...mình còn phải trông nhà
Nghe ông bảo...sắp làm món rượu mận
Dậy trông chừng...kẻo chuột bọ nó tha!
Xin hãy từ tâm bất sát, chúng sinh cũng có gia đình, cũng biết khóc, biết đau.
Nam Mô A Di Đà Phật.
No comments
Post a Comment